Tôi dành cả ngày để bận rộn chăm lo những công việc còn dang dở của chú tôi. Nói một cách đơn giản, tất cả là về việc nhìn lại tài liệu trong quá khứ và tổng hợp tất cả lại với nhau. Đây là một nhiệm vụ đơn giản và không mấy thú vị, nhưng nó chỉ tốn thời gian. Taipa, Taipa, là một thuật ngữ mà giới trẻ thường dùng hiện nay. Tôi tự hỏi liệu họ có thực sự hiểu cách sử dụng nó không. Nếu bạn bước ra thế giới và mắc sai lầm khi xin việc, bạn sẽ thấy rõ thế nào là địa ngục. Họ liên tục được yêu cầu làm việc hiệu quả hơn, họ bị sàng lọc và những người không theo kịp sẽ bị cấp trên la mắng. Hậu quả là anh bị những nhân viên khác bắt nạt và dần dần không thể thích nghi với nơi làm việc. Tôi cầm hộ chiếu có dòng chữ "Tôi mắc chứng rối loạn thích nghi" ở mặt sau lên và cảm thấy nhẹ nhõm và cô đơn. Chúng ta đang sống trong một thế giới thật tuyệt vời. Gần đây, tôi thấy một người đàn ông ở gần tôi nói rằng: "Bạn tôi là ChatGP. Anh ấy rất thông minh, học giỏi và trả lời mọi câu hỏi của tôi, nên ở bên anh ấy rất vui". Tôi mơ hồ tự hỏi liệu điều này có xảy ra trong tương lai gần hay không, khi công nghệ AI ngày càng tiến bộ và có ảnh hưởng lớn hơn đến xã hội loài người so với hiện tại. Vì vậy, tôi không cảm thấy cô đơn ngay cả khi ở một mình. Không, có lẽ sẽ không mất nhiều thời gian đến thế. Nếu tôi bắt đầu nghĩ về những điều như thế, có lẽ tôi sẽ mắc chứng rối loạn điều chỉnh. Tôi thực sự mệt mỏi. Ngốc nghếch. Nếu phải lãng phí thời gian, tôi chỉ muốn thư giãn trên một hòn đảo phía Nam. Tôi đã đến Miyakojima một lần cách đây rất lâu và tôi muốn thuê một chiếc xe đạp để đi vòng quanh đảo. Nghĩ lại, tôi chợt nhớ ra rằng chú tôi, lúc đó sắp nghỉ hưu, cũng từng nói rằng chú muốn đi đến một đất nước nhiệt đới. Tôi cho rằng ông già xấu tính và khó chịu này hẳn rất thích những vùng đất lạnh. Nó khác biệt. Tôi tự hỏi liệu chú tôi có đang ở một hòn đảo phía Nam không? ...Tôi tưởng tượng một người đàn ông mặc áo sơ mi aloha đang kéo một người phụ nữ say rượu qua một cánh đồng mía. Những người đàn ông trông giống cá remora tụ tập xung quanh để lấy đồ ăn thừa từ ông già cũng mặc áo sơ mi aloha. Thật buồn cười. Chỉ một chút thôi. Không biết chú có khỏe không. Cuối cùng, lần này chúng tôi đã tập hợp được những người phụ nữ được xã hội coi là dễ thương và do đó có cuộc sống viên mãn. Tổng cộng 300 phút cho 8 người. Vui lòng không nộp đơn nếu bạn không coi trọng vẻ bề ngoài. Tôi hy vọng bạn thích tác phẩm này, một tác phẩm mà tôi đã mất rất nhiều thời gian trong cuộc đời để tạo ra. Sống mãi chủ nghĩa nhìn! [Nội dung] 8 người, 300 phút → Bất tỉnh, vòng eo, gái đẹp, rung lắc dữ dội, piston cứng, co giật, bú cặc, sex, xuất tinh vào âm đạo